Hiển thị các bài đăng có nhãn Cây lá hoa quả cứu sống con người.. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Cây lá hoa quả cứu sống con người.. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 29 tháng 3, 2013

Cây, lá, hoa, quả cứu sống con người.

Khu vườn nhỏ 
Hôm qua tôi và những người bạn có bàn bạc sôi nổi trong một buổi uống trà về đề tài thức ăn chay và các loại thực vật (thuốc nam) chữa bệnh, có lợi cho sức khỏe của con người. 
Mở đầu cho buổi sinh hoạt nhóm thường kỳ ấy, trước tiên tôi nhắc lại câu chuyện phòng thuốc nam phước thiện chùa Tịnh Độ - thành phố Vũng Tàu – đường Nguyễn Văn Trỗi, đã rất tài tình trong việc chữa bệnh xơ gan cho nhạc mẫu của tôi. Tài tình ở chỗ là dược sĩ chỉ cần kết hợp lại với nhau những lá cây, rễ cây, thân cây và hoa quả… để làm thành những thang thuốc nam, và chính những thang thuốc nam đó đã cứu sống nhạc mẫu của tôi, bà đã hoàn toàn bình phục.
Chuyện là, nhạc mẫu của tôi bị bệnh xơ gan cổ trướng, cái bụng chướng phình lên to như cái trống làm cho khó thở hoặc có khi không thở được nữa. Lúc đó các bác sĩ ở nhà thương nhìn nhạc mẫu của tôi vẻ thương cảm lắm. Khi chúng tôi hỏi: “Mẹ của chúng tôi uống thuốc gì cho mau khỏi bệnh?” Thì các bác sĩ đều im lặng, hoặc lắc đầu, hoặc bảo: “Cứ uống thuốc theo toa của bác sĩ cho đi nhé!” Dường như mọi người đều có chung một suy nghĩ là nhạc mẫu của tôi không còn hy vọng gì nữa rồi. Ấy thế mà khi tôi quyết định chữa bệnh cho bà bằng thuốc nam thì chỉ trong vòng hai ngày uống thuốc bệnh đã thuyên giảm rõ rệt. Vài ngày sau đó cái bụng to của bà xẹp xuống từ từ như một quả bong bóng mỗi ngày xì một chút hơi cho tới lúc xẹp lép. Hiện giờ nhạc mẫu của tôi đã hoàn toàn bình phục, đi lại nói cười như lúc mạnh khỏe khiến cho mọi người vô cùng vui mừng và kinh ngạc. Có được kết quả đó là nhờ vào phúc đức của nhạc mẫu của tôi, sự kiên trì chữa bệnh của bà, tài phục dược của dược sĩ chùa Tịnh Độ, mà hơn hết là nhờ vào những lá, rễ, cây, hoa quả… có từ thiên nhiên. Từ thực tế ấy, tôi đã có kết luận rằng: cây, lá, hoa, quả trong thiên nhiên đã cứu sống nhạc mẫu của tôi. Nếu chúng ta thường uống thuốc nam và thường ăn chay thì rất có lợi cho sức khỏe.
Tôi kể xong câu chuyện thì người bạn của tôi hỏi: “Trong thuốc nam có dùng sinh mạng của con vật nào để làm thuốc không?” Trả lời cho câu hỏi của bạn tôi, bất ngờ tất cả mọi người đồng thanh và dứt khoát đáp: “Không!”. Tôi nói: “Phòng thuốc nam phước thiện chùa Tịnh Độ, thành phố Vũng Tàu thuộc hệ thống Tịnh Độ cư sĩ Phật hội Việt Nam; hoàn toàn dùng thực vật để làm thuốc, nhất quyết không giết hại sinh mạng con vật để chữa bệnh cho con người, vì làm như vậy là không có lòng từ bi và phạm giới cấm của người Phật tử.

Câu hỏi của người bạn của tôi tương tự như nghi vấn của một Phật tử khác, đã gửi thư xin tòa soạn báo Giác Ngộ tư vấn, nay tôi xin chép lại như sau:

HỎI: Vừa qua, tôi được hướng dẫn phương cách bào chế một toa thuốc chữa bệnh nhưng phải giết một loại gia cầm để lấy thịt làm thuốc. Hiện một vài bạn bè của tôi có chứng bệnh ấy nhưng tôi chưa dám hướng dẫn lại vì sợ tạo nghiệp sát sinh cho bản thân mình và cả cho bạn nữa, nhưng không chỉ bày thì cũng cảm thấy hơi áy náy (vì biết đâu toa thuốc hiệu nghiệm thì sao). Tôi được biết trong kinh Phật không tán thành việc giết loài vật để làm thuốc hay để cúng tế thần linh cầu cho khỏi bệnh. Tôi rất mong quý Báo hoan hỷ hướng dẫn để tôi giải quyết vướng mắc nêu trên.
(HƯỚNG THIỆN, rongluacon@yahoo.com)
ĐÁP:
Bạn Hướng Thiện thân mến!
Với sự tiến bộ của y dược học hiện nay, đối với một chứng bệnh thông thường có thể dùng nhiều loại thuốc khác nhau để điều trị lành bệnh. Ngay cả một số bệnh được xem là nan y, khó chữa nhưng y học hiện đại vẫn có thể chữa lành nhờ các loại thuốc có nguồn gốc hóa dược, hay thảo dược, hoặc phối hợp cả hai. Những loại thuốc mà thành phần có nguồn gốc động vật được bào chế sẵn tuy cũng có dược tính tốt nhưng người Phật tử vì lòng từ bi, tôn trọng sự sống nên không sử dụng hay hạn chế tiêu dùng. Riêng với việc trực tiếp giết hại các loài vật để bào chế thuốc thì người Phật tử không nên và không được làm, vì lợi bất cập hại, nghiệp bệnh khổ không chuyển hóa được mà ngược lại càng thêm chồng chất.
Để phục vụ cho sự sống còn của mình mà nhẫn tâm tước đoạt sự sống của các loài khác là một việc làm trái với tôn chỉ hiếu sinh của đạo Phật. Việc trực tiếp giết hại này bộc lộ sự tàn ác, vị kỷ, hẹp hòi, thiếu tuệ giác, gây khổ đau cho mình và mọi loài chung quanh. Theo lời dạy của Thế Tôn, một người sở dĩ bị bệnh khổ hành hạ, nhất là bị những chứng nan y thì nghiệp nhân căn bản của họ là do trong quá khứ đã giết hại quá nhiều. Người mang nghiệp sát này nếu quá nặng thì hiện đời bị đoạt mạng, chết “bất đắc kỳ tử” do bom đạn, tai nạn, thiên tai… Nếu nghiệp sát vừa và nhẹ thì hiện đời thân thể hay đau ốm, nhiều bệnh. Cho nên để chuyển hóa bệnh khổ thì ngoài việc điều trị bằng thuốc và điều chỉnh lối sống lành mạnh theo hướng dẫn của bác sĩ, theo Phật giáo, người bệnh cần phải sám hối nghiệp giết hại trong nhiều đời kiếp quá khứ, đồng thời tích cực tạo các nghiệp lành như phóng sanh, bảo vệ môi trường.
Khi có bệnh tật cần dùng thuốc, người Phật tử nên dùng những loại thuốc “chay”, tức thuốc với thành phần là hóa thảo dược. Theo Phật giáo, sự chữa bệnh bằng cách dùng thuốc hay các phương thức trị liệu nói chung chỉ có tính nhất thời. Sâu xa của vấn đề sức khỏe, thọ mạng của mỗi người là cá nhân họ cần phải sám hối nghiệp chướng cùng với việc tạo ra những nghiệp lành cứu sinh để chuyển hóa và cân đối với các nghiệp ác sát sinh mà mình đã vô tình hay cố ý tạo ra.
Do đó để tránh ác nghiệp, người Phật tử không giết hại các loài vật để làm thuốc trị bệnh cho mình.
Chúc bạn tinh tấn!
TỔ TƯ VẤN
(tuvangiacngo@yahoo.com)